Băng quảng cáo
Băng quảng cáo



Xót xa cảnh 4 con thơ thiếu bàn tay mẹ
18:43, 21/02/2012
 
“Bố ơi, mẹ đi đâu rồi?” thằng bé lại nũng nịu hỏi khiến trái tim anh như vỡ tung ra bởi biết trả lời con sao khi chị không bao giờ trở về nữa. Lặng im, anh chỉ biết ôm con dỗ dành mà đôi mắt đỏ hoe ngập nước

 

Anh khóc… thêm một lần nữa anh lại khóc. Bao lần kìm chế bởi đàn ông con trai anh không cho phép mình rơi lệ nhưng khóe mắt cay và nước mắt lại nhạt nhòa lúc nào không biết, để rồi phía sau đó là cả một sự lặng im đến não nuột, buồn lòng. Lặng im để lắng nghe từng nhịp thời gian đang trôi chảy hay để chiêm nghiệm, suy ngẫm về tương lai của những đứa con thơ khi thiếu vắng bàn tay người mẹ. Anh cũng không biết nữa, chỉ cảm nhận rõ ràng rằng một khoảng trống không tên cứ khiến anh hẫng hụt bấp bênh trong cuộc sống thường ngày.  

Đêm vội vã ập đến nơi làng quê vắng vẻ, đâu đó chỉ còn nghe thấy những tiếng muỗi vo ve và tiếng tích tích của chiếc đồng hồ đang chậm rãi gõ thời gian. Kéo lại chăn cho con, anh nhìn xuống mấy đứa trẻ đang thiu thiu ngủ trong lòng có cảm giác bình an nhưng cũng nhiều lắm những lắng lo, trăn trở.

 


Vợ mất vì bị xuất huyết giảm tiểu cầu, một mình anh Tân vất vả nuôi 4 đứa con thơ

Anh tên Trần Sĩ Tân (thôn Hải Lạp – xã Yên Hòa – huyện Yên Mô – tỉnh Ninh Bình), người đàn ông mới qua tuổi ngũ tuần nhưng khuôn mặt đã hằn in đầy những khắc khổ. Sinh ra trong gia đình thuần nông quanh năm chỉ biết đến ruộng vườn lớn lên anh cũng có một gia đình hạnh phúc với người vợ hiền tần tảo sớm hôm. Đói nghèo vất vả nhưng vợ chồng quấn quýt yêu thương nên tiếng nói cười luôn đầy ắp trong căn nhà nát. Cùng với đó là sự ra đời của 4 đứa con là bốn lần anh chị vỡ òa trong niềm hạnh phúc bởi thiên chức làm cha làm mẹ thiêng liêng. Nhưng cuộc đời người nông dân hiền lành chân chất… nhiều khi cũng lắm những gian truân!

Bất ngờ chị mang bệnh sau những dấu hiệu không bình thường mà bác sĩ gọi tên: xuất huyết giảm tiểu cầu. Và liền sau đó là những tháng ngày hai vợ chồng chật vật để chạy vạy lo tiền đi viện bởi chị sợ lắm phải “nằm xuống” rồi thì lấy ai chăm con. Nhưng điều ước nhỏ nhoi ấy của chị đã không được đáp lại, bỏ sau lưng đàn con thơ dại cùng khoản nợ lên tới con số hơn 60 triệu đồng, người mẹ tội nghiệp ấy vẫn phải ra đi trong một ngày mưa tầm tã.

 


Bé Thùy (4 tuổi) và bé Thịnh (hơn 2 tuổi) suốt ngày quẩn quanh bên chân bố
Kí ức ùa về như một cuốn phim quay chậm. Vị mằn mặn của mưa hòa trong vị đắng chát của nước mắt dường như mới là chuyện của ngày hôm qua. Giây phút ấy khi mà tiếng kêu khóc thảm thiết đòi mẹ của hai đứa lớn là Trần Thị Trang (sinh năm 1998), Trần Thị Linh (sinh năm 2000) và sự hồn nhiên chưa biết gì của hai đứa nhỏ là Trần Thị Thùy (sinh năm 2008), Trần Sĩ Thịnh (lúc mẹ mất mới chưa tròn 8 tháng tuổi) chưa bao giờ anh quên. Bất ngờ, hẫng hụt anh như người mất hồn nhưng vẫn phải chấp nhận sự thật rằng chị đã không còn nữa.
 
Trong trí nhớ của người cha đáng thương ấy là hình ảnh anh một tay bế ngửa con, một tay cuống quýt với theo chiếc quan tài mà níu kéo bởi bé Thịnh khóc hoài khi lên cơn khát sữa. Nỗi đau giằng xé tưởng chừng như khiến anh gục ngã nhưng khuôn mặt và ánh mắt thơ ngây non dại của 4 đứa con khiến anh phải tự vực mình dậy để mà sống tiếp.

 

Cuộc sống của các em rồi sẽ đi về đâu khi thiếu vắng bàn tay mẹ và số nợ khổng lồ bố phải trả

Căn nhà trống từ đó lại càng thêm lạnh lẽo và bữa cơm nghèo cũng chỉ lọc chọc mấy cọng rau. Nhưng tội nhất là bé Thịnh bởi những cơn dài khát sữa khiến tiếng khóc của em lại càng thêm sa xót. Chị Bùi Thị Luyến (cán bộ y tế thôn Hải Nạp) cho biết “Chúng tôi không ai cầm được nước mắt mỗi khi gặp anh Tân bế con ra trạm để tiêm phòng hay xin thuốc. Lần nào cũng là cái áo cũ sờn rách bươm và mồ hôi chảy ròng ròng anh ẵm thằng nhỏ bởi nhà thì xa mà lại không có xe nên anh phải đi bộ đến”.

Cuộc sống khổ sở một mình anh phải vật lộn để lo có đủ cái ăn cho đàn con và khoản nợ khổng lồ không biết đến bao giờ sẽ trả được. Con còn nhỏ lại không có người trông nên anh chỉ tranh thủ được chốc lát đi làm thuê cho người ta rồi lại vội vã về lo cơm nước nên công việc cũng cứ quẩn quanh thỉnh thoảng kiếm vài chục mỗi ngày. Và trong căn nhà mà mọi thứ đều giản đơn đến tuềnh toàng ấy vẫn thấy tồi tội lắm khi tiếng nói cười hồn nhiên của con trẻ vẫn cứ khúc khích vang lên bởi chúng đã biết gì đâu đến sương gió cuộc đời.

 

Mọi đóng góp hảo tâm xin gửi về:

Anh Trần Sĩ Tân (thôn Hải Nạp, xã Yên Hòa, huyện Yên Mô, tỉnh Ninh Bình). Số ĐT: 01695300430

Tác giả bài viết: Phạm Oanh

Nguồn tin: Dân Trí

Thêm nhận xét


Security code
Không rõ, lấy lại hình mới